CHƯƠNG ĐẦU
Dịch âm
Trung dung
( Chu -Hi chương cú)
Tử Trình - tử viết : bất thiên chi vị trung, bất dịch chi vị dung; trung
giả thiên hạ chi chính đạo, dung giả thiên hạ chi định lý. Thử thiên
nãi Khổng môn truyền thụ tâm pháp, Tử Tư khủng kỳ cửu nhi sai dã, cố bút
chi ư thư, dĩ thụ Mạnh tử; kỳ thư thủy ngôn nhất lý, trung tán vi vạn
sự, mạt phục hợp vi nhất, phóng chi tắc di lục hợp, giai thực học dã.
Thiện độc giả, ngoạn sách nhi hữu đắc yên, tắc chung thân dụng chi, hữu
bất năng tận giã hĩ.
Dịch nghĩa
Sách trung dung
( Chi Hi chia từng chương, từng câu )
Thầy Trình tử nói rằng : không lệch gọi là trung, không thay đổi gọi
là dung; trung là đường chính trong thiên hạ, dung là lẽ nhất định
trong thiện hạ. Thiên này là tâm pháp của học trò đức Khổng nghe thầy
dạy mà truyền lại.
Thầy Tử Tư sợ lâu ngày sai đi, nên chép vào sách mà truyền cho thầy Mạnh
tử. Sách này bắt đầu nói về một lẽ, tờ giữa tản ra làm muôn việc , sau
cùng hợp lại một lẽ, rải ra thì nó đầy cả sáu " hợp", cuốn lại thì nó
trở về dấu vào nơi kín, ý vị nó không cùng mà đầu là điều thực học. Kẻ
khéo đọc ngẫm nghĩ tìm mà hiểu được, thì dùng trọn đời cũng không hết
vậy.
CHƯƠNG II
QUÂN TỬ
Dịch âm : Trọng Ni viết : Quân tử trung dung, tiểu nhân phản trung dung.
Quân tử chi trung dung dã, quân tử nhi thời trung; tiểu nhân chi trung
dung dã, tiểu nhân nhi vô kỵ đạn dã.
Dịch nghĩa : Đức Trọng Ni nói rằng : Người quân tử giữ theo đạo trung
dung, kẻ tiểu nhân phản lại đạo trung dung đã có cái đức quân tử lại
giữ cho hợp lẽ vừa của từng thời còn kẻ tiểu nhân dù theo đạo trung dung
đi nữa cũng vẫn có cái lòng tiểu nhân mà không kiêng sợ gì cả.
CHƯƠNG III
TRUNG DUNG KỲ CHÍ
Dịch âm : Tử viết : trung dung kỳ chí hĩ hồ, dân tiển năng cửu hĩ.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : đạo trung dung thất cùng tột lâu rồi, loài người ít theo được.
CHƯƠNG IV
TỬ VIẾT
Dịch âm : Tử viết : Đạo chi bất hành dã, ngã tri chi hĩ, trị giả quá
chi, ngu giả bất cập dã; đạo chi bất minh dã, ngã tri chi hĩ, hiền giả
quá chi, bất tiếu giả bất cập dã. Nhân mạc bất ẩm thực dã, tiển năng tri
vị dã.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : Vì sao đạo không thực hành được, ta biết
rồi vậy, vì người trí thì vượt qua, kẻ ngu thì không tới. Vì sao đạo
không tỏ rõ ra được, ta biết rồi , vì người hiền thì vượt quá, kẻ chẳng
hiền thì không tới. Người ta chẳng ai là không ăn uống, nhưng ít kẻ biết
sự thật vị của món ăn thức uống.
CHƯƠNG V
ÐẠO KỲ BẤT HÀNH
Dịch âm : Tử viết : Đạo kỳ bất hành hĩ phù !
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : Ôi ! đạo chắc không thực hành được rồi !
CHƯƠNG VI
THUẤN ĐẾ
Dịch âm : Tử viết : Thuấn kì đại trí dã dư ! Thuấn hiếu vấn nhi hiếu
sát, nhĩ ngôn ẩn ác nhi dương thiện; chấp kỳ lưỡng đoan, dụng kì trung ư
dân, kì tư dĩ vi Thuấn hồ.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : Vua Thuấn thật là bậc đại trí ! Vua
Thuấn ưa hỏi, ưa xét những lời nói gần, dấu điều xấu, biểu dương điều
thiện, nắm hai đầu nối, lấy cái chính giữa mà dụng với dân; vì thế mới
là vua Thuấn vậy.
CHƯƠNG VII
DƯ TRÍ
Dịch âm : Tử viết : Nhân giai viết dư trí, khu nhi nạp chư cổ hoạch hãm
tịnh chi trung, nhi mạc chi năng tị dã; nhân giai viết dư tri, trạch hồ
trung dung, nhi bất năng cơ nguyệt thủ dã.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : Người ta ai cũng nói là " ta khôn", thế
nhưng xô vào lưới, bẫy, hầm mà không biết tránh; người ta ai cũng nói
là " ta khôn" thế nhưng chọn được đạo trung dung mà giữ theo, lại không
giữ nổi suốt tháng.
CHƯƠNG VIII
NHAN HỒI
Dịch âm : Tử viết : Hồi chi vi nhân dã, trạch hồ trung dung, đắc nhất thiện tắc quyền quyền phục ưng, nhì phất thất chi hĩ.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : Nhan Hồi làm người, biết chọn lẽ trung
dung mà theo, hễ được một điều lành, thì giữ kín trong dạ, không để cho
nó mất đi.
CHƯƠNG IX
THIÊN HẠ
Dịch âm : Tử viết : thiên hạ quốc gia khả quân dã, bạch nhận khả đạo dã, trung dung bất khả năng dã.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : Thiên hạ nước nhà có thể làm cho đồng
đều được, tước lộc có thể từ chối được, mũi nhọn trần có thể giầy đạp
lên được, đạo trung dung không thể làm nổi.
CHƯƠNG X
TỬ LỘ
Dịch âm : Tử viết : Sách ẩn hành quái, hậu thế hữu thuật yên, ngô phất
vi chi hĩ ; quân tử tuân đạo nhi hành, bán đồ nhi phế, ngô phất năng dĩ
hĩ ; quân tử y hồ trung dung, độn thế bất kiến,tri nhi bất hối, duy
thánh giả năng chi.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : Tìm những lẽ bí ẩn làm những việc quái
lạ để cho đời sau thuật lại, ta không làm như thế; người quân tử đã theo
đạo để đi, nửa đường lại bỏ, ta không thể thôi được; người quân tử tựa
vào đạo trung dung trốn đời chẳng ai biết mình mà chẳng ăn năn, chỉ có
bậc Thánh nhân mới làm được như thế.
CHƯƠNG XI
QUÂN TỬ CHI ÐẠO
Dịch âm : Quân tử chi đạo, phị nhi ẩn, phu phụ chi ngu khả dĩ dự tri
yên, cập kì chí dã, tuy thanh nhân diệc hữu sở bất tri yên; phu phụ chi
bất tiếu, khả dĩ năng hành yên, cập kì chí dã, tuy thánh nhân diệc hữu
sở bất năng yên. Thiên địa chi đại dã, nhân do hữu sở hám, cố quân tử
ngữ đại, thiên hạ mạc năng tải yên, bất khả lị chi ý dã, kỳ hạ bát
chương, tạp dẫn Khổng tử chi ngôn dĩ minh chi.
Dịch nghĩa : Đạo của người quân tử rộng mà kín, ngu như cha mẹ cũng
dự biết được, nhưng đến chỗ cùng tột của nó thì bậc Thánh nhân cũng có
chỗ không biết; bất tiếu như cha mẹ cũng có thể làm theo được, nhưng đến
chỗ cùng tột của nó thì Thánh nhân cũng có chỗ không làm nổi. Lớn như
Trời đất, mà người ta còn có chỗ phàn nàn, cho nên đạo quân tử, nói lớn
thì thiên hạ không ai chở được, nói nhỏ thì thiên hạ không ai phá được.
Kinh Thi nói : " Diều bay đến trời, cả nhảy dưới vực", ấy là nói thấu cả
trên cao dưới thấp vậy. Đạo quân tử gây đầu tử chỗ vợ chồng, nhưng đến
chỗ cùng tột của nó, thì tỏ rõ cả trời, đất.
Trên đây là chương thứ mười hai, lời thầy Tử Tư nói rõ cái ý " đạo không
thể dời được" ở chương đầu; tám chương dưới đây, thì dẫn xen lời Đức
Khổng để nói thêm cho rõ.
CHƯƠNG XII
ÐẠO BẤT VIỄN NHÂN
Dịch âm : Tử viết : Đạo bất viễn nhân, chi vị đạo nhi viễn nhân , bất
khả dĩ vi đạo. Thi vân : " Phạt kha phạt kha, kì tắc bất viễn" chấp kha
dĩ phạt kha, nghễ nhi thị chi, do dĩ vi viễn , cố quân tử dĩ nhân trị
nhân, cải nhi chi. Trung thứ vi đạo bất viễn, thi chư kỉ nhi bất nguyện,
diệc vật thi ư nhân. Quân tử chi đạo tứ, Khâu vị năng nhất yên ; sở cầu
hồ tử, dĩ sự phụ vị năng dã ; sở cầu hồ thần, dĩ sự quân vị năng dã; sở
cầu hồ đệ, dĩ sự huynh vị năng dã, sở cầu hồ bằng hữu, tiên thi chi vị
năng dã. Dung đức chi hành, dung ngôn chi cẩn, hữu sở bất túc, bất cảm
bất miễn, hữu dư bất cảm tận; ngôn cố hành, hành cố ngôn, quân tử hồ bất
tháo- tháo nhĩ.
Dịch nghĩa : Đức Thánh nói : đạo vốn chẳng xa người, kẻ muốn làm theo
đạo mà xa với người thì không thể làm theo đạo được. Kinh Thi nói :
"Đẵn cái rìu, kiểu nó không xa", cầm cán rìu để đẵn cán rìu, ngắm mà
nhìn, còn lấy làm xa à ? thế nên, người quân tử lấy người mà sửa người,
đổi được cái xấu thì thôi. Trung và thứ cách đạo không xa, hễ điều gì
làm cho mình mà mình không muốn thì cũng đừng làm cho người ta. Đạo quân
tử có bốn điều mà Khâu này chưa làm được một điều nào : những điều
muốn cầu ở kẻ làm con, ta đem thờ cha chưa được ; những điều muốn cầu ở
kẻ làm tôi, ta đem thờ vua chưa được; những điều muốn cầu ở em, ta đem
thờ anh chưa được; những điều muốn cầu ở kẻ làm bạn, ta chưa thể đem thi
hành trước với bè bạn .Thực hành những đức hạnh thường, giữ gìn những
lời nói thường, nếu có chổ làm không đủ sức thì không dám gắng, nói hoặc
có thừa thì không dám hết lời. Lời nói phải đoái lại việc làm, việc làm
phải đoái lại lời nói người quân tử như thế chẳng là thực lắm sao !
0 comments
Post a Comment