Pages

Chấn dân khí, khai dân trí, hậu dân sinh. Sống không phải là ký sinh trùng của thế gian, sống để mưu đồ một công cuộc hữu ích gì cho đồng bào tổ quốc. (Phan Chu Trinh )Mở mang dân trí , Chấn động dân khí.Vun trồng nhân tài. Kỳ vọng ở những người làm quan, lấy những sự nghiệp bất hủ khuyên lơn họ được nhiều người xem là có giá trị về phương diện cổ động nhân sĩ và giới cầm quyền có tâm huyết đem tài sức ra giúp nước.(Khi Phan Bội Châu viết tập "Lưu Cầu Huyết Lệ Tân Thư" )"Quốc dân không có chí khí độc lập, không có tinh thần tự do thì lòng yêu nước cũng hàm hồ, nông cạn và vô trách nhiệm."“Nếu như có kẻ gây phương hại đến nguyên tắc [độc lập, tự do] thì dù có phải biến cả thế giới thành kẻ thù, chúng ta cũng quyết không sợ, huống hồ chúng ta phải sợ một số quan chức chính phủ lộng quyền?”“… đối thủ mà các bạn phải tranh đấu về trí tuệ là những người phương Tây. Nếu các bạn thắng trong cuộc đọ sức tri thứ này thì vị thế của nước Nhật Bản sẽ dâng cao trên trường quốc tế. Còn ngược lại, nếu các bạn thua, thì chúng ta, những người Nhật Bản, sẽ mãi mãi thấp kém dưới con mắt người phương Tây.”(Fukuzawa Yukichi) .Tôi tư duy nên tôi hiện hữu; nghĩa là: Vì tôi tư duy nên tôi biết mình hiện hữu.( René Descartes) John Paul II xưng thú tội lỗi tổng quát trong 7 mục sau đây:1. Xưng thú “tội lỗi chung”.2. Xưng thú “tội lỗi trong khi phục vụ “chân lý”.3. Xưng thú “tội lỗi đưa đến sự chia rẽ giữa các tín đồ Ki Tô”.4. Xưng thú “tội lỗi trong sách lược bách hại dân Do Thái”.5. Xưng thú “tội lỗi trong những hành động với ý muốn thống trị kẻ khác, với thái độ thù nghịch đối với các tôn giáo khác, không tôn trọng truyền thống văn hóa và tôn giáo của các dân tộc nhỏ, kém phát triển”.6. Xưng thú “tội lỗi trong sự kỳ thị phái nữ, coi thường phẩm giá phụ nữ”.7. Xưng thú “tội lỗi trong việc vi phạm những quyền căn bản của con người”

My Blog List

Blogger templates

Tuesday, October 29, 2013

Chương 1-2. Mao Trạch Đông: "Đại nhảy vọt”- vượt Anh, đuổi kịp Mỹ

CHƯƠNG 1
ĐỨNG ĐẦU THẾ GIỚI: GIẤC MƠ TRĂM NĂM CỦA TRUNG QUỐC
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Mao Trạch Đông cũng là một người theo đuổi ý tưởng đứng đầu thế giới, " thực tiễn và tư tưởng chiến lược đứng đầu thế giới" của ông có tính thăm dò và sáng tạo, đương nhiên cũng có tính hạn chế của lịch sử. Những huy hoàng và khó khăn của ông những thành công và sai lầm của ông đều mang màu sắc thần kỳ.


"Khai trừ khỏi thế giới "
Mao Trạch Đông cho rằng đuổi kịp và vượt Mỹ là trách nhiệm của Trung Quốc. Ngày 29/10/1955, trong bài phát biểu tại cuộc hội đàm về cải tạo công thương nghiệp tư bản chủ nghĩa, Mao Trạch Đông từng nói: mục tiêu của chúng ta là phải đuổi kịp và vượt Mỹ. Nước Mỹ chỉ có hơn 100 triệu dân, còn chúng ta có hơn 600 triệu dân, do đó chúng ta phải đuổi kịp Mỹ. Cuối cùng phải mất mấy chục năm, phải nhìn vào cố gắng của mọi người, ít nhất phải mất 50 năm, cũng có thể là 75 năm, 75 năm là 15 lần kế hoạch 5 năm. Ngày nào đuổi kịp Mỹ, vượt qua Mỹ chúng ta mới mở mày mở mặt. Hiện tại chúng ta vẫn chưa là gì, bị các nước khác chèn ép. Quốc gia của chúng ta lớn thế này, có khả năng huy động lớn, lịch sử có hàng nghìn năm, đất đai rộng lớn, tài nguyên nhiều, dân cư đông đúc, song một năm chỉ sản xuất được hơn 2 triệu tấn thép, tới nay mới bắt đầu chế tạo Ô tô với sản lượng còn rất thấp và thực tế , vẫn chưa ra làm sao. Vì vậy, các giới trong cả nước, trong đó  kể cả giới công thương, các đảng phải dân chủ trong và ngoài nước đều cần phải nỗ lực, xây dựng nước ta trở thành một  quốc gia giàu mạnh. Chúng ta cần phải lãnh trách nhiệm này . Trên thế giới, cứ bốn người thì chúng ta có một người, do đó không phấn đấu vươn lên là điều không thể chấp nhận được chúng ta nhất định cần phải phấn đấu vươn lên không chịu thua kém".
Mao Trạch Đông cho rằng chỉ khi Trung Quốc vượt qua được Mỹ, mới có thể đóng góp to lớn cho nhân loại. Năm 1956, trong bài phát biểu tại "Lễ tường niệm Tôn Trung Sơn" Mao Trạch Đông nói: "Là quốc gia rộng 9,6 triệu km2 và hơn 600 triệu dân, Trung Quốc cần phải có đóng góp tương đối lớn đối với nhân loại. Song trong thời gian dài quá khứ, đóng góp này lại quá nhỏ. Điều này khiến chúng ta cảm thấy hổ thẹn”.Mao Trạch Đông nhấn mạnh: “Vượt qua Mỹ, không chỉ có thể mà còn hoàn toàn cần thiết, hoàn toàn đáng làm. Nếu không như vậy, thì dân tộc Trung Hoa chúng ta có lỗi với các dân tộc trên thế giới, cống hiến của chúng ta cho nhân loại quá nhỏ bé”
Theo Mao Trạch Đông, nếu không thể vượt qua Mỹ, Trung Quốc sẽ bị “khai trừ khỏi thế giới” ! Năm 1956, khi bàn về vấn đề vượt qua Mỹ tại hội nghị trù bị Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 8, Mao Trạch Đông nói: “Chúng ta đoàn kết sức mạnh trong và ngoài Đảng, trong và ngoài nước, mục đích là gì? Là để xây dựng một quốc gia xã hội chủ nghĩa vĩ đại. Đất nước chúng ta như thế này  không chỉ có thể mà còn cần dùng từ “vĩ đại”. Đảng của chúng ta là đảng vĩ đại, nhân dân của chúng ta là nhân dân vĩ đại, cách mạng của chúng ta là cách mạng vĩ đại, sự nghiệp kiến thiết của chúng ta là sự nghiệp kiến thiết vĩ đại. Chỉ có duy nhất một nước trên thế giới có hơn 600 triệu dân chính là chúng ta. Trong quá khứ, người ta xem thường chúng ta là có lý do. Bởi vì chưa có cống hiến gì, một năm chỉ sản xuất được vài trăm nghìn tấn thép, vẫn chỉ nằm trong tầm tay của Nhật Bản. Thời Quốc dân đảng của Tưởng Giới Thạch nắm quyền 22 năm, mỗi năm chỉ sản xuất đượcvài trăm nghìn tấn thép. Hiện chúng ta vẫn chưa làm được nhiều, song sản xuất được nhiều hơn một chút, năm nay đạt được hơn 4 triệu tấn và năm tới sẽ nỗ lực đạt 5 triệu tấn, kế hoạch 5 năm lần thứ 2 cần phải vượt qua 10 triệu tấn, kế hoạch năm năm lần thứ 3 có khẳ năng vượt qua 20 triệu tấn. Chúng ta cần nỗ lực thực hiện mục tiêu này. Tuy trên thế giới có gần 100 quốc gia, song số quốc gia vượt qua mức sản lượng 20 triệu tấn thép chỉ có vài nước. Do đó, việc xây dựng quốc gia lấy của chúng ta - một quốc ga chủ nghĩa xã hội vĩ đại -  sẽ không chỉ hoàn toàn cải thiện tình trạng lạc hậu hơn 100 năm qua và bị các nước khác xem thường, mà còn có thể đuổi kịp quốc gia chủ nghĩa tư bản lớn mạnh nhất thế giới, chính là Mỹ Nước Mỹ chỉ có l70 triệu dân, dân số của chúng ta nhiều hơn họ vài lần, tài nguyên phong phú hơn và điều kiện khí hậu tương đương, việc đuổi kịp họ là hoàn toàn có thể. Liệu có nên đuổi theo Mỹ hay không? hoàn toàn nên. 600 triệu dân  số của chúng ta làm gì đây ? Ngủ ư'? Nên ngủ hay nên  làm việc? Nếu nói cần làm việc, người ta 170 triệu dân sản xuất 100 triệu tấn thép, thế chúng ta với 600 triệu dân không thể sản xuất 200-300 triệu tấn ư? Nếu không thể đuổi kịp được thì chúng ta chẳng còn lý do gì để biện minh, chẳng còn vinh quang cũng như chẳng còn vĩ đại gì nữa.
Nước Mỹ mới chỉ thành lập được 180 năm, sản lượng thép 60 năm trước cũng chỉ đạt được 4 triệu tấn, vậy chúng ta lạc hậu so với Mỹ 60 năm. Giá như có thêm 50-60 năm, chúng ta hoàn toàn nên vượt qua Mỹ. Đây là một trách nhiệm. Có dân cư đông, đất đại rộng lớn, tài nguyên phong phú, lại đang xây dựng chủ nghĩa xã hội, nhưng sau 50-60 năm xây dựng đất nước mà vẫn không đuổi kịp Mỹ thì chúng ta sẽ ra sao đây? Chúng ta sẽ bị khai trừ khỏi thế giới!
“Thời gian biểu’ vượt Anh đuổi kịp Mỹ
Đã vài lần, Mao Trạch Đông điều chỉnh "thời gian biểu vượt Anh, đuổi kịp Mỹ. Theo đó, có thể thấy rõ lộ trình tân huyết vượt Anh, đuổi kịp Mỹ của ông.
Ngày 18/11/1957 , phát biểu tại Hội nghị đại biểu Đảng Cộng sản và Đảng công nhân ở Mátxcơva, Mao Trạch Đông từng nói: đồng chí Khrushchev từng nói với chúng ta rằng 1 năm sau, Liên Xô có thể vượt qua Mỹ. Tôi cũng có thể nói rằng 15 năm sau, chúng tôi có thể đuổi kịp hoặc vượt qua Anh". Không lâu sau khi về nước, Mao Trạch Đông đã triệu tập hội nghị lãnh đạo đảng phái dân chủ và các nhân sỹ dân chủ không đảng phái thông báo ý tưởng chiến lược vượt Anh, đuổi kịp Mỹ. Xã luận Tết dương lịch năm 1958 trên nhân dân Nhật báo" có đoạn: “Chuẩn bị thêm 20 – 30 năm để đuổi kịp và vượt qua Mỹ về kinh tế”.
Ngày l5/41/958, một lần nữa Mao Trạch Đông nhận định rằng: 10 năm có thể đuổi kịp Anh, và thêm 10 năm nữa có thể đuổi kịp Mỹ. Việc từng tuyên bố 25 năm hoặc nhiều hơn một chút để đuổi kịp Anh Mỹ là đã tính  dư ra 5-7 năm. Khẩu hiệu 15 năm đuổi kịp Anh vẫn không thay đổi.
Tháng 5/1958, tại Hội nghị lần thứ hai khóa 8 của Đảng, Phó Thủ tướng Lý Phú Xuân nêu rõ. 7 năm đuổi kịp Anh, 15 năm đuổi kịp Mỹ. Trong lời phê, Mao Trạch Đông sửa lại thành: 7 năm đuổi kịp Anh, thêm 8-10 năm tuổi kịp Mỹ.
Ngày 22/6/1958, Mao Trạch Đông tiếp tục nhận xét một báo cáo của Phó Thủ tướng Bạc Nhất Ba: vượt Anh, đuổi kịp Mỹ không phải là 15 năm, cũng không phải là 7 năm, mà chỉ cần .2-3 năm, 2 năm là có thể. Thậm chí Mao Trạch Đông còn chủ trương ngoài việc thực hiện một số hạng mục như đóng tàu, chế tạo Ô tô, điện lực, năm tới cần phái vượt qua Anh.
Ngày 2/9/1958, Mao Trạch Đông tuyên truyền khẩu hiệu: Hãy phấn đấu vì mục tiêu 5 năm đuổi kịp Anh, 7 năm vượt qua Mỹ! Để thực thi chiến lược vượt Anh, đuổi kịp Mỹ này. Mao Trạch Đông đã phát động cuộc vận động "Đại nhảy vọt". Tại hội nghị Ở Nam Ninh đầu năm 1958, Mao Trạch Đông tuyên bố: "Tôi không tin xây dựng đất nước khó hơn đánh trận".
"Đại nhảy vọt" không thực hiện được mục tiêu vượt Anh, đuổi kịp Mỹ, mà ngược lại còn khiến kinh tế trung Quốc đình đốn và tụt hậu. Giấc mơ "Đại nhảy vọt” thất bại, GDP của Trung Quốc đang từ chiếm 5.46% tỷ trọng toàn cầu năm 1957 đã giảm xuống còn 4,01% vào năm 1962, thấp hơn thức tỷ trọng năm 1950 (4,59 %).  Sau đó, trong thực tiễn, Mao Trạch Đông đã tỏ ra lý trí và bình tĩnh. Ngày 13/1/1961 , tại Hội nghị công tác trung ương, Mao Trạch Đông cho rằng: Xem xét tình hình hiện nay, xây dựng chủ nghĩa xã hội không cần phải hoàn toàn gấp. Hấp tấp vội vàng sẽ không thành công, càng vội vàng thì cũng không làm được việc, không bằng chậm lại một chút và hướng tới phát triển theo mô hình sóng. Việc này giống với việc người đi bộ, đi một đoạn cần phải nghỉ. Quân đội hành quân cũng cần nghỉ. Giữa hai trận đánh cũng cần nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Sau đó, ngày 30/1/1962, tại Hội nghị công tác trung ương toàn quốc, Mao Trạch Đông đã phát biểu rộng rãi tổng kết về “Đại nhảy vọt" rằng: tại Trung Quốc, việc xây dựng kinh tế xã hội chủ nghĩa lớn mạnh trong 50 năm không đủ, sẽ phải mất 100 năm hoặc nhiều hơn. từ thế kỷ 17 tới nay, sự phát triển của chủ nghĩa tư bản đã trải qua hơn 360 năm. Ở nước ta, muốn xây dựng một nền kinh tế xã hội chủ nghĩa vững mạnh, tôi dự tính phải mất hơn 100 năm. Trung Quốc dân số đông, nền tảng cơ sở còn mỏng, kinh tế lạc hậu, muốn đưa sức sản xuất lớn phát triển lớn mạnh cũng như đuổi kịp và vượt qua quốc gia tư bản chủ nghĩa tiên tiến nhất thế giới, phải mất hơn 100 năm. Cũng có thể chỉ mất vài chục năm như một số người cho rằng 50 năm là có thể làm được. Nếu được như vậy, cảm ơn trời đất, còn gì tốt hơn. Tuy nhiên, tôi khuyên các đồng chí thà xem xét khó khăn nhiều hơn một chút, như thế sẽ giành thời gian nghĩ nhiều hơn. Hơn 300 năm xây dựng được một nền kinh tế chủ nghĩa tư bản lớn mạnh, đối với nước ta, xây dựng một nền kinh tế xã hội chủ nghĩa lớn mạnh trong vòng 50 – 100  năm có gì là không tốt? Từ nay trở đi, trong vòng 50-100 năm, trên toàn thế giới sẽ là thời đại vĩ đại chuyển biến triệt để chế độ xã hội, là một thời đại long trời lở đất và không có thời đại nào trong lịch sử có thể so sánh được. Do tính mù quáng mà vấp phải nhiều thất bại và khó khăn, nên cần chuẩn bị trước và từ đó rút ra kinh nghiệm để giành thắng lợi cuối cùng. Từ quan điểm này xuất phát, suy xét lâu hơn một chút là rất có lợi, ít suy nghĩ là có hại ".
Lộ trình vượt Anh, đuổi kịp Mỹ: “Đại nhảy vọt”
Trung Quốc vượt Anh, đuổi kịp Mỹ chắc chắn phải cần "Đại nhảy vọt". Đây là một quan niệm kiên định của Mao Trạch Đông. Năm 1949, bình quân thu nhập quốc dân của người Trung Quốc là 27 USD, lúc đó, thu nhập bình quân của toàn Châu Á là 44 USD. Tới  năm l952,  bình quân thu nhập quốc dân chỉ bằng 2,3% bình quân thu nhập quốc dân của Mỹ. Có thể thấy rõ để vượt Anh, đuổi kịp Mỹ chắc phải cần "Đại nhảy vọt".
"Đại nhảy vọt" của Trung Quốc trong những năm cuối thập niên 50 thế kỷ 20 của Trung Quốc đã trải qua bài học đau đớn. Tuy nhiên, thất bại trong thời kỳ lịch sử đặc thù của một mô hình đại nhảy vọt không có nghĩa là bất kỳ hình thức "Đại nhảy vọt" nào đều không thể thực hiện được. Ngày 13/12/1964 , trong khi đánh giá dự thảo báo cáo công tác chính của Chu Ân Lai tại phiên họp thứ nhất Đại hội đại biểu Nhân dân toàn quốc khóa III, Mao Trạch Đông có viết: Chúng ta không thể đi theo con đường phát triển khoa học kỹ thuật cũ của các nước trên thế giới, từng bước đi theo sát sau người khác. Chúng ta cần phải phá vỡ quy luật, tận dụng hết mức kỹ thuật tiên tiến, trong một thời kỳ lịch sử không quá đài, cần phải xây dựng nước ta trớ thành một cường quốc xã hội chủ nghĩa hiện đại hóa. Bước "Đại nhảy vọt" mà chúng ta  từng đề cập đến chính là mang ý tưởng này. Lẽ nào đây là điều không thể thực hiện được? Là sự khoác lác? Không, đó là điều có thể làm được, đó không phải là nói chơi và cũng không phải là khoác lác. Chỉ cần nhìn vào lịch sử của chúng ta là có thể hiểu được. Ngay ở trong nước. không phải chúng ta về căn bản đã đánh đổ chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa phong kiến, chủ nghĩa tư bản hùng mạnh. Không phải chúng ta từ một nền tảng tay trắng qua 15 năm nỗ lực - trên mọi mặt của cách mạng xã hội chủ nghĩa và xây dựng chủ nghĩa xã hội - cũng đã đạt được trình độ khả quan. Không phải chúng ta cũng đã từng thử nghiệm bom nguyên tử ? Trong quá khứ người phương Tây từng gọi chúng ta là “người bệnh phương Đông", nay không phải đã xóa bỏ cái biệt danh này rồi sao? Tại sao giai cấp tư sản phương Tây có thể thực hiện được, giai cấp vô sản phương Đông không thể làm được? Nhà đại cách mạng Trung Quốc, tiền bối Tôn trung Sơn của chúng ta đầu thế kỷ này từng nhận định rằng Trung Quốc sẽ cần phải có “Đại nhảy vọt".Trong vòng vài chục năm, tiên liệu của ông chắc chắn sẽ thành hiện thực. Đây là một xu thế tất yếu mà không có thế lực phản động nào có thể ngăn cản được.
“Quan điểm Đại nhảy vọt" của Mao Trạch Đông chính là muốn phá vỡ quy luật thông thường, đi theo con đường mới. Năm l958 "Đại nhảy vọt" 3 năm mở màn đã thất bại, song tới năm 1978, bắt đầu cuộc "Đại nhảy vọt" 30 năm không phải đã thành công sao? Nước Trung Quốc lạc hậu kinh tế muốn tăng tốc đuổi kịp và vượt qua các nước phương Tây phát triển kinh tế, không thể không có đại nhẩy vọt Những gì Tôn Trung Sơn tiên sinh từng viết trong cuốn "Kiến quốc phương lược” mà ông đích thân phác thảo kế hoạch dựng nước, chính là kế hoạch và phương lược của "Đại nhảy vọt". "Đại nhảy vọt" của Mao Trạch Dông không chỉ là lần "nhảy vọt thất bại năm 1958, mà còn là gần 30 năm cầm quyền đặt nền mống và phấn đấu đạt thành tựu. "Đại nhảy vọt" của Mao Trạch Đông và Tôn Trung Sơn tuy do hạn chế về điều kiện khách quan cũng như điều kiện chủ quan vấp phái khó khăn và thất bại, song người đi trước đã đúc rút kinh nghiệm truyền lại cho chúng ta di sản quý báu. “Đại nhảy vọt” năm 1958 đã gây khó khăn cho Trung Quốc, song 20 năm sau, bắt đầu từ năm 1978, Trung Quốc lại bắt đầu thực hiện “Đại nhảy vọt”. Sau khi kế thừa và tổng kết nền tảng kinh nghiệm của người đi trước, Đặng Tiểu Bình đã thực hiện “Đại nhảy vọt” thành công, do ông đã tìm được quy luật “Đại nhảy vọt” xây dựng kinh tế Trung Quốc, tạo ra kỳ tích 30 năm cải cách mở cửa. 30 năm cải cách mở cửa chính là khoảng thời gian “Đại nhảy vọt” thành công 30 năm. Trung Quốc ngày nay – do “Đại nhảy vọt” cải cách mở cửa tạo nên - vẫn cần tiếp tục ‘nhảy vọt” trên con đường phát triển khoa học kỹ thuật, cần đáp ứng yêu cầu quan điểm phát triển khoa học, tiến hành “Đại nhảy vọt” về khoa học. Thêm 30 năm “Đại nhảy vọt” khoa học nữa, Trung Quốc sẽ lãnh đạo thế giới.

0 comments

Post a Comment